The Miserables
Chuyện về Jean Valjean, người cựu tù khổ sai. Anh được thả sau 19 năm ngồi tù vì ăn cắp ổ bánh mì cho con của người chị gái, tuy nhiên phải mang theo bên mình giấy thông hành vàng, dấu hiệu cho thấy người đó từng phạm tội. Rong ruổi khắp nước Pháp, anh bị các chủ quán trọ từ chối và phải ngủ ngoài đường. May mắn thay, anh được gặp Giám mục Myriel, người có lòng tốt đã cho anh nơi nương náu.
Giám mục Myriel là người lương thiện, sống cùng với cô em gái độc thân. Ông luôn dành dụm số tiền ít ỏi để làm từ thiện và cứu giúp người dân, kể cả việc từ chối phí di chuyển hàng tháng dành riêng cho các vị Giám mục. Khi ngủ ông cũng không bao giờ đóng cửa, bởi ông cho rằng cửa Nhà thờ nên luôn luôn mở cho những ai cần đến.
Jean Valjean đã đến Nhà thờ trong tình cảnh ấy. Khi mọi người đã ngủ, Jean Valjean đã ăn cắp 2 đĩa nến bạc của Giám mục và chạy trốn, anh bị bắt lại sau đó, nhưng đã được Giám mục Myriel, một lần nữa cứu giúp, nói dối với cảnh sát rằng đó là quà do Giám mục tặng anh. Khi chia tay, Giám mục đã tặng anh 2 đĩa nến và nói với anh rằng nhất định anh phải trở thành người lương thiện. Tuy nhiên, sau khi cướp 12 đồng xu từ bé Petit Gervais, Jean Valjean mới thấu hiểu những lời dạy của Giám mục Valjean, hoảng loạn tìm bé để trả lại những đồng xu đã cướp. Tội ăn cướp của anh đã được trình báo, và anh vẫn mang trong mình tội lỗi đó về sau.
Cuối năm 1815, Valjean đến Montreuil SurMer tìm cách làm ăn đã “lấy cánh kiến thay cho nhựa làm nguyên liệu và trong cách làm vòng đeo tay đã dùng cốt bằng tôn kháp lại chứ không phải hàn liền”, từ đó trở nên giàu có và luôn giúp đỡ mọi người xung quanh. Người ta gọi ông là bác Monsieur Madeleine, ngài thị trưởng. Đây cũng là lúc Fantine trở về quê hương Montreuil SurMer.
Fantine, một cô gái trẻ tuổi xinh đẹp, đã yêu Félix Tholomyès, chàng trai không nổi bật về ngoại hình, tóc thưa dần, nhiều nếp nhăn và răng đã rụng, nhưng lại rất giàu có, tự tin và vui vẻ. Ba người bạn của Félix Tholomyès, Listolier, Fameuil, và Blachevelle cũng có đôi với những người bạn của Fantine, Dahlia, Zéphine, và Favourite. Fantine đã mang thai con gái của Félix Tholomyès, bé tên là Cosette. Félix Tholomyès đã chối bỏ trách nhiệm của mình, bỏ mặc Fantine để tiếp tục con đường trở thành luật sư của mình. Cô bị gia đình ruồng bỏ và phải gửi bé Cosette ở nhà gia đình chủ trọ Thénardiers, sống tại Montfermeil để tìm kế sinh nhai. Fantine được nhận vào làm tại xưởng của bác Madeleine. Hơn một năm sau, Fantine mất việc làm tại xưởng do một bà lão tọc mạch đã lan truyền tin đồn việc cô có con gái không cha, dù Madeleine không hay biết việc này. Cô trở thành gái điếm. Một hôm, cô bị gã Bamatabois nên đã kháng cự và “xông vào cào cấu nát mặt thằng nghịch ác”, sau đó bị Javert tuyên 6 tháng tù, nhưng đã được Madeleine cứu giúp và chăm sóc.
Một hôm, Madeleine gặp ông lão Fauchelevent bị cỗ xe ngựa đè lên người vì con ngựa kéo xe ngã quỵ. Bác Madeleine đã nâng cỗ xe và cứu lão Fauchelevent thoát chết trước sự ngạc nhiên của mọi người, và cả Jarvert, tên thanh tra từng là phụ tá quản ngục trong thời gian Valjean bị giam giữ tại Bagne of Toulon, luôn tỏ vẻ ngờ vực và đề phòng Madeleine. Ít lâu sau, hắn đến trình báo với Madeleine rằng đã bắt được tên tù khổ sai Valjean xưa kia. Bàng hoàng và ngỡ ngàng, Madeleine đã đấu tranh với lương tâm. Cuối cùng ông đã quyết định sẽ đến tòa đại hình khai nhận để tránh xử oan cho tên Valjean kia, tên thật là Champmathieu.
Tại tòa, Madeleine đã khai nhận mình là Jean Valjean. Sau đó ông đã đến quán trọ lão Thénardiers để nhận lại Cosette sau lời thỉnh cầu của Fantine. Mẹ con chưa đoàn tụ thì Javert đã đến bắt Valjean theo trát lệnh của tòa, cũng là lúc Fantine ra đi. Valjean sau đó vượt ngục bỏ trốn, đến quán trọ lão Thénardiers để trả tiền giải phóng Cosette và cùng em trốn lên Paris đến ở tại quán trọ Gorbeau House. Không lâu sau, Javert đã tìm ra tung tích và truy lùng họ. Trong cuộc tẩu thoát Javert, hai người lẻn vào một nhà tu kín, Petit Picpus mà Javert không được quyền khám xét. Nhờ sự giúp đỡ của bác Fauchelevent, người đàn ông duy nhất trong nhà tu, Valjean và Cosette đã được nương náu và từ đó Cosette được nuôi dưỡng dưới sự bảo bọc của các nữ tu sĩ già thuộc nhiều dòng tu. Cosette dần lớn lên với nét đẹp rạng ngời và phẩm hạnh được rèn giũa từ nhỏ bởi các nữ tu sĩ, vẫn thường ngày đưa Valjean đến dạo tại vườn Luxembourg, tại đây nàng gặp gỡ Marius.
Marius là sinh viên ủng hộ cách mạng trẻ tuổi, thành viên của nhóm “Những người bạn của nhóm ABC”, con của Nam tước Pontmercy, được lão Luc Esprit Gillenormand nhận nuôi. Năm 17 tuổi, chàng được lão Gillenormand sai đi chăm sóc cha chàng, lúc này đang ốm nặng. Không được gặp cha trước lúc lâm chung, chàng được cha nhắn gửi qua di chúc cuối đời yêu cầu chàng giúp đỡ gia đình Thénardiers, do Pontmercy tin rằng Thénardiers đã cứu mạng ông trong trận Waterloo, mặc dù thực tế lão Thénardiers chỉ muốn lúc lọi của cải trong các tử thi nạn nhân tại chiến trường, qua đó tình cờ đã cứu Pontmercy.
Marius đem lòng yêu Cosette, đã lẻn theo 2 cha con nàng đến tu viện. Valjean tinh ý đã phát hiện ra, trong lòng ngờ vực Marius là thuộc hạ của Javert, đã vội vàng chuyển đi nơi khác không lâu sau đó. Gia đình Thénardiers lúc này cũng đã chuyển đến Paris, sống ở Gorbeau House (tình cờ là ngôi nhà Valjean và Cosette đã sống trong khoảng thời gian ngắn sau khi rời khỏi quán trọ của Thénardiers) dưới tên giả Jondrette, cùng với 2 cô con gái Éponine và Azelma, đối diện phòng của Marius. Éponine đến thăm và van nài xin tiền Marius. Để gây ấn tượng, cô cố chứng tỏ khả năng đọc viết của mình bằng cách đọc to một cuốn sách và viết dòng chữ “The Cop are here” lên một tờ giấy. Thương hại, Marius đã cho cô những đồng tiền cuối cùng của mình. Sau khi Éponine rời đi, anh quan sát gia đình Jondrette qua vết nứt giữa 2 phòng, và trông thấy Éponine bước vào và thông báo với họ rằng một nhà từ thiện và con gái của ông ta đang đến thăm họ. Để trông tội nghiệp hơn, Thénardiers đã tắt hết lửa và đập ghế, đồng thời yêu cầu Azelma đấm tay vào cửa kiếng.
Cả Marius và Thénardiers đều nhận ra nhà từ thiện và con gái là Valjean và Cosette, còn họ thì không. Valjean hứa hẹn rằng sẽ mang thêm tiền đến giúp đỡ Thénardiers vào lần sau. Lúc này, Marius đã nhờ Éponine, người đã đem lòng yêu chàng, tìm kiếm địa chỉ của Cosette. Cô đã miễn cưỡng đồng ý. Trong lúc đó, Thénardiers với cầu viện Patron-Minette, băng đảng chuyên cướp của giết người, lên kế hoạch trả thù Valjean.
Trong lúc đó, Marius đã đến sở cảnh sát trình báo sự việc với Jarvert và được cấp 2 khẩu súng pistol để bắn làm hiệu khi xảy ra sự việc nguy hiểm. Thénardiers ra lệnh cho Éponine và Azelma canh giữ bên ngoài đề phòng cảnh sát đến, trong khi băng đảng Patron-Minette ẩn nấp bên trong nhà chờ Valjean quay lại. Khi thời cơ đến, chúng đã bắt giữ 2 người và vạch trần danh tính thật của Valjean, mặc dù Valjean một mực phủ nhận. Marius lúc này đã nhận ra Thénardiers là người đã cứu giúp cha mình trong trận Waterloo, chàng rơi vào tình thế khó xử, phải tìm cách cứu Valjean trong khi không phản bội di chúc của cha mình.
Valjean tìm cách trốn thoát nhưng đã bị bắt giữ và trói chặt vào cột nhà. Thénardiers yêu cầu Valjean cung cấp số tiền 200,000 francs, đồng thời buộc ông viết bức thư nhắn gửi Cosette quay lại nhà của chúng để giữ làm con tin cho đến khi ông cung cấp tiền chuộc.